Kỷ niệm về nhà báo Huỳnh Văn Tiểng

06:56 - 15/03/2019

Đã 10 năm kể từ ngày ông đi xa, nhưng mỗi khi nhắc đến nhà báo Huỳnh Văn Tiểng, đều khiến nhiều người nhớ đến những kỷ niệm khó phai mờ.

1. Đất nước ta đầu thập niên 1940 lâm vào cảnh cùng cực. Trên danh nghĩa Việt Nam vẫn là thuộc địa của Pháp nhưng toàn quyền Decoux đầu hàng phát xít Nhật, âm thầm chống lại các nước Đồng Minh. Máy bay Mỹ ném bom phá hoại một số cầu đường sắt. Dưới ba tầng áp bức: Pháp, Nhật và triều đình, hầu như mọi gia đình ở nông thôn đều khánh kiệt.

Kỳ nghỉ hè năm ấy tôi về quê, một trưa tình cờ nhìn thấy trước cái quán bán nước vối bên đường có ba chiếc xe đạp sang trọng nhãn hiệu Sterling kê liền nhau, loại xe đua thời thượng hồi bấy giờ. Ba thanh niên mặc áo quần thể thao áo thun quần ngắn vừa uống nước vừa chuyện trò với bà chủ quán. Một anh nhìn thấy tôi, hỏi chuyện mấy câu. Uống nước xong ba chàng lại lên xe khom người, chiếc ba lô nặng chịch trên lưng, đi hàng dọc theo quốc lộ 1 bon tiếp vào Nam. Cậu bạn cùng quê lớn hơn tôi, thành thạo nhiều thứ, nhìn theo ba người nói: “Anh vừa hỏi chuyện mày là nhạc sĩ Lưu Hữu Phước đấy”.

ky niem ve nha bao huynh van tieng hinh 1
Nhà báo Huỳnh Văn Tiểng

 

Hồi ấy tôi tuyệt nhiên chưa hiểu gì về nhóm Huỳnh Mai Lưu (Huỳnh Văn Tiểng, Mai Văn Bộ, Lưu Hữu Phước) nhưng các điệu nhạc hào hùng, lời ca gợi cảm của những bài như Bạch Đằng Giang, Ải Chi Lăng…, chúng tôi đều thuộc, đều hát, đến nay nhiều người tuổi trên đời trên dưới 90, lời ca điệu nhạc vẫn cứ nằm lòng: Bạch Đằng Giang sông ơi cùng ta réo lên thiên anh hùng ca...

Mùa hè năm 1945, Nhật hất cẳng Pháp, phong trào Việt Minh nhanh chóng lan tỏa, chúng tôi tham gia hoạt động, đêm đêm vác chiếc gậy tre xếp hàng tập đi đều một hai, một hai theo nhịp bài Lên đàng, đến cuối tuần lại tập hợp cả làng nghe cán bộ Việt Minh giảng bài quanh các bếp Lửa trại tổ chức theo lối hướng đạo sinh để che mắt địch. Cách mạng tháng Tám 1945 thành công, chúng tôi  quyết tâm Xếp bút nghiên lên đường chiến đấu - chiến đấu thay tranh đấu trong nguyên tác, được Đảng định hướng cho nếp sống cả đời.

2. Cuối tháng tư năm 1975, tròn 30 năm sau những ngày đêm ấy, tôi vào Đà Nẵng làm phóng viên báo Nhân Dân, đang chạy tìm xe đáp nhờ vào Sài Gòn, đến bữa ăn tập thể tại Nhà khách Thành phố gặp nhà báo Huỳnh Văn Tiểng, Phó Tổng biên tập, Giám đốc Ban Truyền hình Đài Tiếng nói Việt Nam. Anh nói: “Cơm xong bọn mình lên xe đi tiếp, may ra vào kịp”.

Và đoàn của anh đã gặp may kịp vào đến Sài Gòn chiều 30/4/1945. Nhà báo Huỳnh Văn Tiểng đã khéo phối hợp ba lực lượng: các đoàn từ Hà Nội vào, các nhóm trên chiến khu về, và đặc biệt cùng các bạn tại chỗ lên sóng truyền hình, làm người dân Sài Gòn - Gia Định thật sự ngỡ ngàng khi nghe Đài Truyền hình Giải phóng phát chương trình tại chỗ tối 1/5/1975.

3. Năm 1988, tôi được cấp trên chuyển về làm Tổng Giám đốc - Tổng Biên tập Đài TNVN thay cây đại thụ Trần Lâm. Anh chị em nhà Đài đoàn kết, cùng nhau vươn lên “tự đổi mới để phục vụ đổi mới”. Năm 1995, Đài TNVN tròn 50 năm tuổi, được nhận Huân chương Sao Vàng. Đài mời lớp cán bộ đã đặt nền móng xây dựng, phát triển Đài nửa thế kỷ qua, nhiều người cao tuổi sống tại các tỉnh phía Nam, về Hà Nội dự buổi họp mặt. Nhà báo Huỳnh Văn Tiểng bị bệnh nặng, gặp tai biến phải đi xe lăn nhưng trí tuệ minh mẫn, lạc quan yêu đời. Lãnh đạo Đài dặn anh em đặt sẵn vé máy bay mang đến tận nhà mời hai ông bà các bậc lão thành như Huỳnh Văn Tiểng, Lê Quý..., đón các cụ ra Hà Nội dự buổi họp mặt.

Hôm ấy Hà Nội đã vào thu nhưng thời tiết vẫn oi lắm. Đến buổi giao lưu, chụp ảnh kỷ niệm giữa sân, mọi người đều mặc giản dị, Bà Huỳnh Văn Tiểng thướt tha với chiếc áo dài truyền thống, tươi cười đẩy chiếc xe lăn đưa ông chồng chững chạc trong bộ comple đen cà vạt màu vào.

Đến lúc trao quà lưu niệm tri ân các bậc lão thành, tôi đã đưa hai tay mời bác Huỳnh Văn Tiểng cứ ngồi, ông vẫn nhờ bà cùng hai người ở hàng ghế sau phụ lực đỡ ông đứng dậy, để hơi nghiêng mình đưa hai tay lịch sự đón nhận món quà của tập thể Đài, trước khi sang Đài Truyền hình Việt Nam dự Kỷ niệm 25 năm ngày thành lập.

Các nhà trí thức thuộc thế hệ vàng như Huỳnh, Mai, Lưu… đều là những người Việt Nam như thế.

Trong lòng nhiều người cao tuổi, nay đã trên dưới 90, dường như vẫn còn ngân vang các câu hát:

Bạch Đằng Giang sông nơi cùng ta reo lên thiên anh hùng ca...

Và Xếp bút nghiên lên đường chiến đấu…/.

Nhà báo Phan Quang (VOV)